如下:
mò xiào nóng jiā là jiǔ hún , fēng nián liú kè zú jī tún 。
莫笑农家腊酒浑,丰年留客足鸡豚。
shān chóng shuǐ fù yí wú lù , liǔ àn huā míng yòu yī cūn 。
山重水复疑无路,柳暗花明又一村。
xiāo gǔ zhuī suí chūn shè jìn , yī guān jiǎn pǔ gǔ fēng cún 。
箫鼓追随春社近,衣冠简朴古风存。
cóng jīn ruò xǔ xián chéng yuè , zhǔ zhàng wú shí yè kòu mén 。
从今若许闲乘月,拄杖无时夜叩门。
游山西村拼音版注音如下:
mo xiao nong jia la jiu hun , fng nian liu ke zu ji tun。莫笑农家腊酒浑,丰年留客足鸡。shan chong shui fu yi wu lu , liu n hua ming you yi cun。山重水复疑无路,柳暗花明又一村。
xiao gu zhui sui chun she jin , yi guan jian pu gu feng cun。箫鼓追随春社近,衣冠简朴古风存。cong jin rud xu xian cheng yue , zhu zhang wu shi ye kou men .从今若许闲乘月,拄杖无时夜叩门。
既写出山西村山环水绕,花团锦簇,春光无限,另一方面它又富于哲理,表现了人生变化发展的某种规律性,令人回味无穷。表现了诗人与众不同的思维与精神一在逆境中往往蕴涵着无限的希望。
游山西村
yóu shān xī cūn
宋代:陆游
sòng dài :lù yóu
莫笑农家腊酒浑,丰年留客足鸡豚。
mò xiào nóng jiā là jiǔ hún ,fēng nián liú kè zú jī tún 。
山重水复疑无路,柳暗花明又一村。
shān zhòng shuǐ fù yí wú lù ,liǔ àn huā míng yòu yī cūn 。
箫鼓追随春社近,衣冠简朴古风存。
xiāo gǔ zhuī suí chūn shè jìn ,yī guàn jiǎn pǔ gǔ fēng cún 。
从今若许闲乘月,拄杖无时夜叩门。
cóng jīn ruò xǔ xián chéng yuè ,zhǔ zhàng wú shí yè kòu mén 。
茅屋为秋风所破歌
máo wū wéi qiū fēng suǒ pò gē
唐代:杜甫
táng dài :dù fǔ
八月秋高风怒号,卷我屋上三重茅。 游山西村
yóu shān xī cūn
宋代:陆游
sòng dài :lù yóu
莫笑农家腊酒浑,丰年留客足鸡豚。
mò xiào nóng jiā là jiǔ hún ,fēng nián liú kè zú jī tún 。
山重水复疑无路,柳暗花明又一村。
shān zhòng shuǐ fù yí wú lù ,liǔ àn huā míng yòu yī cūn 。
箫鼓追随春社近,衣冠简朴古风存。
xiāo gǔ zhuī suí chūn shè jìn ,yī guàn jiǎn pǔ gǔ fēng cún 。
从今若许闲乘月,拄杖无时夜叩门。
cóng jīn ruò xǔ xián chéng yuè ,zhǔ zhàng wú shí yè kòu mén 。
茅屋为秋风所破歌
máo wū wéi qiū fēng suǒ pò gē
唐代:杜甫
táng dài :dù fǔ
八月秋高风怒号,卷我屋上三重茅。
bā yuè qiū gāo fēng nù hào ,juàn wǒ wū shàng sān zhòng máo 。
茅飞渡江洒江郊,高者挂罥长林梢,下者飘转沉塘坳。
máo fēi dù jiāng sǎ jiāng jiāo ,gāo zhě guà juàn zhǎng lín shāo ,xià zhě piāo zhuǎn chén táng ào 。
南村群童欺我老无力,忍能对面为盗贼,公然抱茅入竹去。
nán cūn qún tóng qī wǒ lǎo wú lì ,rěn néng duì miàn wéi dào zéi ,gōng rán bào máo rù zhú qù 。
唇焦口燥呼不得,归来倚杖自叹息。
chún jiāo kǒu zào hū bú dé ,guī lái yǐ zhàng zì tàn xī 。
俄顷风定云墨色,秋天漠漠向昏黑。
é qǐng fēng dìng yún mò sè ,qiū tiān mò mò xiàng hūn hēi 。
布衾多年冷似铁,娇儿恶卧踏里裂。
bù qīn duō nián lěng sì tiě ,jiāo ér è wò tà lǐ liè 。
床头屋漏无干处,雨脚如麻未断绝。
chuáng tóu wū lòu wú gàn chù ,yǔ jiǎo rú má wèi duàn jué 。
自经丧乱少睡眠,长夜沾湿何由彻?
zì jīng sàng luàn shǎo shuì mián ,zhǎng yè zhān shī hé yóu chè ?
安得广厦千万间,大庇天下寒士俱欢颜,风雨不动安如山。
ān dé guǎng shà qiān wàn jiān ,dà bì tiān xià hán shì jù huān yán ,fēng yǔ bú dòng ān rú shān 。
呜呼!何时眼前突兀见此屋,吾庐独破受冻死亦足!
wū hū !hé shí yǎn qián tū wū jiàn cǐ wū ,wú lú dú pò shòu dòng sǐ yì zú !
游山西村宋陆游拼音版全文如下:
《yóu shān xī cūn》。
《游山西村》。
mò xiào nóng jiā là jiǔ hún , fēng nián liú kè zú jī tún 。
莫笑农家腊酒浑,丰年留客足鸡豚。
shān chóng shuǐ fù yí wú lù , liǔ àn huā míng yòu yī cūn 。
山重水复疑无路,柳暗花明又一村。
xiāo gǔ zhuī suí chūn shè jìn , yī guān jiǎn pǔ gǔ fēng cún 。
箫鼓追随春社近,衣冠简朴古风存。
游山西村
yóu shān xī cūn
宋代:陆游
sòng dài :lù yóu
莫笑农家腊酒浑,丰年留客足鸡豚。
mò xiào nóng jiā là jiǔ hún ,fēng nián liú kè zú jī tún 。
山重水复疑无路,柳暗花明又一村。
shān zhòng shuǐ fù yí wú lù ,liǔ àn huā míng yòu yī cūn 。
箫鼓追随春社近,衣冠简朴古风存。
xiāo gǔ zhuī suí chūn shè jìn ,yī guàn jiǎn pǔ gǔ fēng cún 。
从今若许闲乘月,拄杖无时夜叩门。
cóng jīn ruò xǔ xián chéng yuè ,zhǔ zhàng wú shí yè kòu mén 。
茅屋为秋风所破歌
máo wū wéi qiū fēng suǒ pò gē
唐代:杜甫
táng dài :dù fǔ
八月秋高风怒号,卷我屋上三重茅。 游山西村
yóu shān xī cūn
宋代:陆游
sòng dài :lù yóu
莫笑农家腊酒浑,丰年留客足鸡豚。
mò xiào nóng jiā là jiǔ hún ,fēng nián liú kè zú jī tún 。
山重水复疑无路,柳暗花明又一村。
shān zhòng shuǐ fù yí wú lù ,liǔ àn huā míng yòu yī cūn 。
箫鼓追随春社近,衣冠简朴古风存。
xiāo gǔ zhuī suí chūn shè jìn ,yī guàn jiǎn pǔ gǔ fēng cún 。
从今若许闲乘月,拄杖无时夜叩门。
cóng jīn ruò xǔ xián chéng yuè ,zhǔ zhàng wú shí yè kòu mén 。
茅屋为秋风所破歌
máo wū wéi qiū fēng suǒ pò gē
唐代:杜甫
táng dài :dù fǔ
八月秋高风怒号,卷我屋上三重茅。
bā yuè qiū gāo fēng nù hào ,juàn wǒ wū shàng sān zhòng máo 。
茅飞渡江洒江郊,高者挂罥长林梢,下者飘转沉塘坳。
máo fēi dù jiāng sǎ jiāng jiāo ,gāo zhě guà juàn zhǎng lín shāo ,xià zhě piāo zhuǎn chén táng ào 。
南村群童欺我老无力,忍能对面为盗贼,公然抱茅入竹去。
nán cūn qún tóng qī wǒ lǎo wú lì ,rěn néng duì miàn wéi dào zéi ,gōng rán bào máo rù zhú qù 。
唇焦口燥呼不得,归来倚杖自叹息。
chún jiāo kǒu zào hū bú dé ,guī lái yǐ zhàng zì tàn xī 。
俄顷风定云墨色,秋天漠漠向昏黑。
é qǐng fēng dìng yún mò sè ,qiū tiān mò mò xiàng hūn hēi 。
布衾多年冷似铁,娇儿恶卧踏里裂。
bù qīn duō nián lěng sì tiě ,jiāo ér è wò tà lǐ liè 。
床头屋漏无干处,雨脚如麻未断绝。
chuáng tóu wū lòu wú gàn chù ,yǔ jiǎo rú má wèi duàn jué 。
自经丧乱少睡眠,长夜沾湿何由彻?
zì jīng sàng luàn shǎo shuì mián ,zhǎng yè zhān shī hé yóu chè ?
安得广厦千万间,大庇天下寒士俱欢颜,风雨不动安如山。
ān dé guǎng shà qiān wàn jiān ,dà bì tiān xià hán shì jù huān yán ,fēng yǔ bú dòng ān rú shān 。
呜呼!何时眼前突兀见此屋,吾庐独破受冻死亦足!
wū hū !hé shí yǎn qián tū wū jiàn cǐ wū ,wú lú dú pò shòu dòng sǐ yì zú !
如下:
mò xiào nóng jiā là jiǔ hún , fēng nián liú kè zú jī tún 。
莫笑农家腊酒浑,丰年留客足鸡豚。
shān chóng shuǐ fù yí wú lù , liǔ àn huā míng yòu yī cūn 。
山重水复疑无路,柳暗花明又一村。
xiāo gǔ zhuī suí chūn shè jìn , yī guān jiǎn pǔ gǔ fēng cún 。
箫鼓追随春社近,衣冠简朴古风存。
cóng jīn ruò xǔ xián chéng yuè , zhǔ zhàng wú shí yè kòu mén 。
从今若许闲乘月,拄杖无时夜叩门。
游山西村拼音版注音如下:
mo xiao nong jia la jiu hun , fng nian liu ke zu ji tun。莫笑农家腊酒浑,丰年留客足鸡。shan chong shui fu yi wu lu , liu n hua ming you yi cun。山重水复疑无路,柳暗花明又一村。
xiao gu zhui sui chun she jin , yi guan jian pu gu feng cun。箫鼓追随春社近,衣冠简朴古风存。cong jin rud xu xian cheng yue , zhu zhang wu shi ye kou men .从今若许闲乘月,拄杖无时夜叩门。
既写出山西村山环水绕,花团锦簇,春光无限,另一方面它又富于哲理,表现了人生变化发展的某种规律性,令人回味无穷。表现了诗人与众不同的思维与精神一在逆境中往往蕴涵着无限的希望。
游山西村
yóu shān xī cūn
宋代:陆游
sòng dài :lù yóu
莫笑农家腊酒浑,丰年留客足鸡豚。
mò xiào nóng jiā là jiǔ hún ,fēng nián liú kè zú jī tún 。
山重水复疑无路,柳暗花明又一村。
shān zhòng shuǐ fù yí wú lù ,liǔ àn huā míng yòu yī cūn 。
箫鼓追随春社近,衣冠简朴古风存。
xiāo gǔ zhuī suí chūn shè jìn ,yī guàn jiǎn pǔ gǔ fēng cún 。
从今若许闲乘月,拄杖无时夜叩门。
cóng jīn ruò xǔ xián chéng yuè ,zhǔ zhàng wú shí yè kòu mén 。
茅屋为秋风所破歌
máo wū wéi qiū fēng suǒ pò gē
唐代:杜甫
táng dài :dù fǔ
八月秋高风怒号,卷我屋上三重茅。 游山西村
yóu shān xī cūn
宋代:陆游
sòng dài :lù yóu
莫笑农家腊酒浑,丰年留客足鸡豚。
mò xiào nóng jiā là jiǔ hún ,fēng nián liú kè zú jī tún 。
山重水复疑无路,柳暗花明又一村。
shān zhòng shuǐ fù yí wú lù ,liǔ àn huā míng yòu yī cūn 。
箫鼓追随春社近,衣冠简朴古风存。
xiāo gǔ zhuī suí chūn shè jìn ,yī guàn jiǎn pǔ gǔ fēng cún 。
从今若许闲乘月,拄杖无时夜叩门。
cóng jīn ruò xǔ xián chéng yuè ,zhǔ zhàng wú shí yè kòu mén 。
茅屋为秋风所破歌
máo wū wéi qiū fēng suǒ pò gē
唐代:杜甫
táng dài :dù fǔ
八月秋高风怒号,卷我屋上三重茅。
bā yuè qiū gāo fēng nù hào ,juàn wǒ wū shàng sān zhòng máo 。
茅飞渡江洒江郊,高者挂罥长林梢,下者飘转沉塘坳。
máo fēi dù jiāng sǎ jiāng jiāo ,gāo zhě guà juàn zhǎng lín shāo ,xià zhě piāo zhuǎn chén táng ào 。
南村群童欺我老无力,忍能对面为盗贼,公然抱茅入竹去。
nán cūn qún tóng qī wǒ lǎo wú lì ,rěn néng duì miàn wéi dào zéi ,gōng rán bào máo rù zhú qù 。
唇焦口燥呼不得,归来倚杖自叹息。
chún jiāo kǒu zào hū bú dé ,guī lái yǐ zhàng zì tàn xī 。
俄顷风定云墨色,秋天漠漠向昏黑。
é qǐng fēng dìng yún mò sè ,qiū tiān mò mò xiàng hūn hēi 。
布衾多年冷似铁,娇儿恶卧踏里裂。
bù qīn duō nián lěng sì tiě ,jiāo ér è wò tà lǐ liè 。
床头屋漏无干处,雨脚如麻未断绝。
chuáng tóu wū lòu wú gàn chù ,yǔ jiǎo rú má wèi duàn jué 。
自经丧乱少睡眠,长夜沾湿何由彻?
zì jīng sàng luàn shǎo shuì mián ,zhǎng yè zhān shī hé yóu chè ?
安得广厦千万间,大庇天下寒士俱欢颜,风雨不动安如山。
ān dé guǎng shà qiān wàn jiān ,dà bì tiān xià hán shì jù huān yán ,fēng yǔ bú dòng ān rú shān 。
呜呼!何时眼前突兀见此屋,吾庐独破受冻死亦足!
wū hū !hé shí yǎn qián tū wū jiàn cǐ wū ,wú lú dú pò shòu dòng sǐ yì zú !
游山西村宋陆游拼音版全文如下:
《yóu shān xī cūn》。
《游山西村》。
mò xiào nóng jiā là jiǔ hún , fēng nián liú kè zú jī tún 。
莫笑农家腊酒浑,丰年留客足鸡豚。
shān chóng shuǐ fù yí wú lù , liǔ àn huā míng yòu yī cūn 。
山重水复疑无路,柳暗花明又一村。
xiāo gǔ zhuī suí chūn shè jìn , yī guān jiǎn pǔ gǔ fēng cún 。
箫鼓追随春社近,衣冠简朴古风存。
游山西村
yóu shān xī cūn
宋代:陆游
sòng dài :lù yóu
莫笑农家腊酒浑,丰年留客足鸡豚。
mò xiào nóng jiā là jiǔ hún ,fēng nián liú kè zú jī tún 。
山重水复疑无路,柳暗花明又一村。
shān zhòng shuǐ fù yí wú lù ,liǔ àn huā míng yòu yī cūn 。
箫鼓追随春社近,衣冠简朴古风存。
xiāo gǔ zhuī suí chūn shè jìn ,yī guàn jiǎn pǔ gǔ fēng cún 。
从今若许闲乘月,拄杖无时夜叩门。
cóng jīn ruò xǔ xián chéng yuè ,zhǔ zhàng wú shí yè kòu mén 。
茅屋为秋风所破歌
máo wū wéi qiū fēng suǒ pò gē
唐代:杜甫
táng dài :dù fǔ
八月秋高风怒号,卷我屋上三重茅。 游山西村
yóu shān xī cūn
宋代:陆游
sòng dài :lù yóu
莫笑农家腊酒浑,丰年留客足鸡豚。
mò xiào nóng jiā là jiǔ hún ,fēng nián liú kè zú jī tún 。
山重水复疑无路,柳暗花明又一村。
shān zhòng shuǐ fù yí wú lù ,liǔ àn huā míng yòu yī cūn 。
箫鼓追随春社近,衣冠简朴古风存。
xiāo gǔ zhuī suí chūn shè jìn ,yī guàn jiǎn pǔ gǔ fēng cún 。
从今若许闲乘月,拄杖无时夜叩门。
cóng jīn ruò xǔ xián chéng yuè ,zhǔ zhàng wú shí yè kòu mén 。
茅屋为秋风所破歌
máo wū wéi qiū fēng suǒ pò gē
唐代:杜甫
táng dài :dù fǔ
八月秋高风怒号,卷我屋上三重茅。
bā yuè qiū gāo fēng nù hào ,juàn wǒ wū shàng sān zhòng máo 。
茅飞渡江洒江郊,高者挂罥长林梢,下者飘转沉塘坳。
máo fēi dù jiāng sǎ jiāng jiāo ,gāo zhě guà juàn zhǎng lín shāo ,xià zhě piāo zhuǎn chén táng ào 。
南村群童欺我老无力,忍能对面为盗贼,公然抱茅入竹去。
nán cūn qún tóng qī wǒ lǎo wú lì ,rěn néng duì miàn wéi dào zéi ,gōng rán bào máo rù zhú qù 。
唇焦口燥呼不得,归来倚杖自叹息。
chún jiāo kǒu zào hū bú dé ,guī lái yǐ zhàng zì tàn xī 。
俄顷风定云墨色,秋天漠漠向昏黑。
é qǐng fēng dìng yún mò sè ,qiū tiān mò mò xiàng hūn hēi 。
布衾多年冷似铁,娇儿恶卧踏里裂。
bù qīn duō nián lěng sì tiě ,jiāo ér è wò tà lǐ liè 。
床头屋漏无干处,雨脚如麻未断绝。
chuáng tóu wū lòu wú gàn chù ,yǔ jiǎo rú má wèi duàn jué 。
自经丧乱少睡眠,长夜沾湿何由彻?
zì jīng sàng luàn shǎo shuì mián ,zhǎng yè zhān shī hé yóu chè ?
安得广厦千万间,大庇天下寒士俱欢颜,风雨不动安如山。
ān dé guǎng shà qiān wàn jiān ,dà bì tiān xià hán shì jù huān yán ,fēng yǔ bú dòng ān rú shān 。
呜呼!何时眼前突兀见此屋,吾庐独破受冻死亦足!
wū hū !hé shí yǎn qián tū wū jiàn cǐ wū ,wú lú dú pò shòu dòng sǐ yì zú !